Tặng khi vợ vắng nhà
Em đi xa
Một ngày như một Tháng
Căn nhà rộng lại càng thêm trống vắng
Anh tha thẩn vào ra
Ngày dài quá
Chẳng biết cất vào đâu
Đêm thăm thẳm sâu
Mình anh và nỗi nhớ
Giường chiếu lạnh bao đêm khó ngủ
Bữa cơm bày,ngồi bên nào cũng lệch
Cứ nghĩ tự do là thích
Hóa ra tự do cũng có những nỗi buồn
Hai mấy năm bên nhau những sớm,những hôm
Giờ em đi xa mới thấy mình đơn lẻ
Đếm thời gian ,Anh thành kẻ vọng thê
Có nhiều khi ngỡ mình hóa đá
05.2014
NgThTr
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
VỌNG THÊ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét