Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

CANH LỬA

Chuẩn bị đến Tết,nhớ lại một bài Thơ cũ viết cách đây 13 Xuân :



Mười mấy năm rồi con mới lại được ngồi canh lửa Bánh Chưng

Mới được hít đến no nê lồng ngực hương thơm của Lá và của Gạo

Nhớ vô cùng dáng Mẹ xưa tần tảo

Mắt bỗng cay xè chẳng bởi tại Khói bay…

Dân tộc ta tồn tại và lớn lên bằng truyền thuyết Bánh Chưng,Bánh Dày

Lũ chúng con lớn lên bằng sự tảo tần của Mẹ

Ôi những Vuông – Tròn , là ước mơ ngàn đời giản dị

hay triết lý siêu hình con chưa hiểu hết chiều sâu ?

Lũ chúng con lớn lên đi muôn nẻo Địa Cầu

Nay có dịp ngồi bên nhau canh Lửa

Đón Tết về trong từng nỗi nhớ

Quê Hương xa vẫn ở trong lòng !

Tết Canh Thìn 2000

2 nhận xét:

Đong Đầy nói...

Chào bạn bài thơ có mùi vị của tết cổ truyền của nền văn minh lúa nước đặc trưng trong cái bánh vuông tròn, thơm ngon, ngọt bùi, đượm vị ngáy của thịt lợn, ngát hương thơm của nếp cài hoa vàng, nồng ấm ngọn lửa tình thương yêu của gia đình bên bếp lửa hồng.
chúc ngày chủ nhật vui trọn niềm vui nhé !
bạn nên chỉnh lại tư cách cho nhận xét không nên mã hóa mất thời gian à làm ngại cho người Kommen

Unknown nói...

Cám ơn nhận xét của bạn ,mình sẽ sửa lại.Chúc bạn một Tuần mới vui khỏe !