Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

NHỚ NGOẠI


Sau bao năm phiêu bạt tha hương,tôi trở về căn Nhà xưa,cảnh vật vẫn còn như cũ,nhưng Ngoại đã thành người Thiên cổ.Ngả lưng trên chiếc Võng treo đầu Hè, bao kỷ niệm thời thơ ấu ùa về từ ký ức.Nhớ Ngoại vô cùng ...

Con tìm làn Gió mát
qua nhịp Võng đong đưa,
con tìm lại câu hát
Bà ru thưở ấu thơ.
Đời con như Thuyền nhỏ
lỡ xa Bến,xa Bờ
giờ vượt qua sóng Gió
tìm về Bến ngày xưa
Ôi ngày xưa,ngày xưa !
lòng con đầy nỗi nhớ
giờ Bà không còn nữa
cánh Võng nhỏ bơ vơ...


(Ảnh minh họa)

Không có nhận xét nào: